Trên máy bay, trong lòng Tiêu Hàn vẫn hơi tức giận, giận Dạ Diễm lừa anh ta, tuy là lúc gọi điện thoại, anh ta có chút tức giận nhưng trong lòng anh ta cũng không nghĩ đến là Dạ Diễm sẽ dùng thủ đoạn như vậy với anh ta, bây giờ nghĩ lại một chút anh ta cũng cảm thấy khó tin.
Tiêu Hàn bưng ly cà phê lên nhấp một ngụm, trong lòng buồn buồn, cảm giác như trong lòng có gì đó rất khó chịu, bị bạn bè lừa dối cảm giác đúng là không dễ chịu.
Anh ta không muốn nghĩ đến chuyện này, nhưng mà không biết tại sao anh ta luôn vô cớ nghĩ đến, cảm thất chuyện này không hề đơn giản như vậy, anh ta nghĩ kỹ lại những gì Tư Tuệ nói, cuối cùng cũng nhận ra vấn đề...
"Sao anh lại giận như vậy? Có thể là tôi đang lừa anh mà?"
"Cô là người mà tôi tin tưởng nhất, sao có thể lừa tôi chứ?"
"Đúng vậy, tôi sẽ không lừa anh. Cậu chủ, cảm ơn cậu đã tin tưởng tôi như vậy, tôi thật sự rất vinh hạnh."