"Cho nên nói cậu mãi mãi chỉ có thể làm cấp dưới, không làm nổi ông chủ đâu." Ôn Hải khinh miệt liếc Ôn Triều.
"Đúng ạ, tôi có chỗ nào có thể so sánh với ông chủ."
Ôn Triều khúm núm nịnh nọt, trong lòng lại đang cắn răng nghiến lợi chửi mắng, chờ đó mà xem, rất nhanh tôi sẽ chuyển mình làm ông chủ, đến lúc đó ông chẳng là cái thá gì cả.
"Lấy di động ra." Ôn Hải ra lệnh.
"Dạ." Ôn Triều liền nhanh nhẹn lấy điện thoại đưa cho Ôn Hải.
Ôn Hải nhận lấy điện thoại tìm số của Barker, Ôn Triều kinh ngạc hỏi: "Ông chủ, chẳng lẽ ông muốn phát đoạn ghi âm này cho Barker nghe?"
"Ừm." Ôn Hải gật đầu.
Ôn Triều nhíu mày nói: "Tại sao ông không đăng đoạn ghi âm này lên mạng, nếu làm như vậy, Barker cùng Bá tước Louis sẽ trở mặt nhau, bận rộn lo chuyện riêng tư, chẳng còn thời gian đâu mà liên kết với Tần Tường đối phó ông, đây cũng là dự tính ban đầu của ông?"