Bất luận Ôn Hải đã từng làm chuyện mất trí gì thì ông ta vẫn luôn suy nghĩ cho Tiêu Hàn, phần tình nghĩa này đã khiến Tư Tuệ cảm động.
"Tư Tuệ, cô theo Tiêu Hàn mấy năm rồi?" Ôn Hải bất ngờ hỏi.
"Hơn mười năm." Tư Tuệ khẽ nói, "Từ khi cậu chủ đến Mỹ thì tôi đã đi theo anh ấy."
"Ừm." Ôn Hải gật đầu, "Người mà Tiêu Hàn tín nhiệm nhất chính là cô, mỗi lần có chuyện quan trọng gì, trước tiên nó đều gọi cho cô, có đôi khi địa vị của cô trong lòng nó thậm chí còn vượt qua cả Tần Hi Á. . ."
Tư Tuệ có chút vừa vui vừa kinh ngạc: "Ông Ôn, ông nói quá lời rồi, tôi chỉ là một vệ sĩ nho nhỏ, sao có thể sánh ngang cùng cô chủ được ạ?"
"Đây là sự thật." Ôn Hải nói nghiêm túc, "Trong thế giới của đàn ông, vai trò của mỗi người phụ nữ đều không giống nhau, Tần Hi Á là người phụ nữ thích hợp làm vợ của Tiêu Hàn, Lam Thiên Vũ là người phụ nữ mà nó yêu nhất, còn cô chính là người mà nó tín nhiệm nhất."