Nghe thấy vậy, ông cụ Dạ và Bá Kiêu đều vô cùng xúc động, ông cụ Dạ nói với giọng ngắt quãng: "Tốt, tốt quá rồi."
"Tổng giám đốc Tần, thực sự cảm ơn ông, ông cụ Dạ đã mong mỏi được về nhà, cuối cùng cũng được về nhà thật rồi." Bá Kiêu vui mừng nói.
"Đừng khách sáo, tôi không phải hoàn toàn vì mọi người đâu, là vì bản thân tôi nhiều hơn." Tần Tường mỉm cười, nhìn về phía Dạ Diễm: "Thế nào? Cháu chuẩn bị xong chưa?"
"Cháu lúc nào cũng sẵn sàng, nhà họ Dạ, Dạ thị cháu nhất định phải giành lại bằng được." Dạ Diễm nói với giọng chắc nịch.
"Thế thì tốt quá, quả nhiên không làm chú thất vọng." Tần Tường rất vui mừng.
"Nhưng…" Dạ Diễm bỗng chuyển hướng: "Cháu cảm thấy chúng ta nên bàn bạc lại kỹ lưỡng, bàn bạc xem phải xử lý thế nào mới ổn."