"Ông nội, ông đói chưa? Cháu và Tiểu Vân mang đến cháo gạo kê bí đỏ ông thích ăn nhất này."
Ông cụ Dạ lắc đầu, tỏ vẻ không muốn ăn uống, suy yếu nói: "Chúng ta. . .về nhà!"
"Ông nội. . . . . ."
Lam Thiên Vũ vốn định khuyên nhủ ông, Dạ Diễm lại nói: "Vâng, về nhà." Anh quay đầu nói với Triệu Quân, "Đi làm thủ tục xuất viện."
"Dạ?" Triệu Quân ngẩn người, "Bây giờ ra viện?"
"Bảo cậu đi thì cứ đi đi." Bá Kiêu nhỏ giọng nói.
"Vâng." Triệu Quân đành phải đi làm thủ tục.
"Ông nội, cháu đỡ ông ngồi xuống."
Dạ Diễm nâng giường cao hơn chút, Lam Thiên Vũ kê cho ông gối đầu, Tiểu Vân mở cửa sổ ra, kéo rèm, ông cụ Dạ ngồi dậy, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, hít thở bầu không khí tươi mát, trên mặt rốt cuộc cũng nở nụ cười thoải mái, híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc lâu, đột nhiên nói một câu: "Thật muốn. . . . .quay về Mỹ!"