Ôn Hải dày vò Tần Vi Nhi thành như vậy, bây giờ cho dù thả Tần Vi Nhi ra, nhà họ Tần cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta,
Tiêu Hàn vốn cho là chuyện đã được giải quyết, không ngờ là chuyện này chỉ làm cho vấn đề trở nên tệ hơn mà thôi.
"Lời em nói anh có nghe thấy không? Em để anh đi đấy." Tần Hi Á giục Tiêu Hàn: "Trước khi cha em về đến, anh mau đi đi."
"Anh sẽ không đi." Tiêu Hàn kiên quyết nói: "Anh sẽ ở bên em đến khi em sinh xong, không thể nuốt lời, cha em có muốn giết anh chết hay muốn làm gì cũng được, bây giờ em hãy ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, anh đến bệnh viện xem thử."
Nói xong Tiêu Hàn xoay người đi...
"Tiêu Hàn, Tiêu Hàn..." Tần Hi Á hô to theo phía sau, nhưng mà Tiêu Hàn cũng không để ý đến cô, rời đi rất nhanh, lên xe xong, chuyện đầu tiên anh ta làm cho Ôn Hải, người nghe điện thoại là Ôn Hướng: "Cậu chủ..."
"Để Ôn Hải nghe điện thoại." Tiêu Hàn giận dữ quát khẽ.