Tiêu Hàn thấy cô như vậy, vô cùng không đành lòng, bước tới ôm cô, an ủi: "Hi Á, em đừng như vậy, cho dù thế nào thì bây giờ chị của em cũng đã bình yên trở về, tuy là bị thương nhẹ nhưng bác sĩ có thể chữa được, chuyện này không phải là chuyện lớn gì..."
"Không phải chuyện lớn?" Tần Hi Á kích động cắt lời anh ta: "Chị của em đã bị luân phiên hãm hiếp mà không phải là chuyện lớn?? Anh nói cho em biết như thế nào mới là chuyện lớn? Lẽ nào phải chết mới là chuyện lớn???"
Nghe được vậy, Tiêu Hàn sợ ngẩn người: "Hi Á, anh, anh nói cái gì??"
"Ôn Hải ông ta quá độc ác, quá độc ác..." Tần Hi Á nghiến răng nghiến lợi la lên: "Ông ta muốn ép chị em đưa ra chứng cứ thì cũng không thể dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, sao ông ta có thể làm như vậy??? Ông ta biết rất rõ đó là chị của em, tại sao không thể nhẹ tay???"
Một câu Tiêu Hàn cũng không thể nói được, anh ta thật sự không ngờ tới có thể như vậy, thế nào cũng không ngờ được.