"Sao con lại cầu xin ta? Chuyện này thì liên quan gì đến con?" Ôn Hải lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm: "Nếu Tần Tường muốn cứu con gái của ông ta thì để ông ta cầu xin ta, chỉ cần ông ta mở miệng xin ta và hứa sau này sẽ đối xử với con thật tốt thì ta có thể thả con gái của ông ta ra rồi."
"Ông cảm thấy có thể sao?" Tiêu Hàn buồn bực nói: "Cha vợ tôi cố chấp giống hệt ông vậy, sao ông ta có thể cầu xin một kẻ thù như ông?"
"Con hiểu được điều này là được." Ôn Hải cười lạnh nói: "Chúng ta vốn không có khả năng làm hòa, con bỏ suy nghĩ này đi!."
"Haizzz..." Tiêu Hàn đau đầu bưng trán.
"Hôm nay con tới thật ra là để khuyên ta thả người?' Ôn Hải không vui nói: "Không phải con đến thăm ta à?"