"Kẽo kẹt —— "
Có người đẩy cánh cửa tòa án, hai cảnh sát đẩy cửa ra, ánh nắng tươi sáng chiếu vào trong phòng, Dạ Diễm cùng Triệu Quân đỡ Lôi Liệt chậm rãi đi tới, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Lôi Liệt bị thương rất nghiêm trọng, sau gáy đã bị đánh tổn thương, máu tươi dính đầy tóc, chân trái bị trúng đạn, toàn bộ quần áo đều thấm đẫm máu tươi, đùi phải trước đó xảy ra tai nạn bị thương, đến bây giờ cũng chưa khỏi, hai đùi vốn không thể tự đứng thẳng, đều là nhờ Dạ Diễm cùng Triệu Quân đỡ anh ta đi về phía trước.
Sắc mặt của anh ta trắng bệch như tờ giấy, bên môi lại nở một nụ cười vui mừng, ánh mắt kiên định, cũng may, cha của anh ta không vì an nguy của một mình anh ta mà từ bỏ nguyên tắc.
Cha vẫn là thần tượng của anh ta, thần tượng mà anh ta sùng bái từ nhỏ đến lớn.