"Sao vậy?" Lôi Liệt cùng Triệu Quân đều nhìn về phía Dạ Diễm, còn chưa kịp phản ứng thì đã có mấy khẩu súng chĩa vào đầu họ, Lôi Liệt kinh ngạc mở to hai mắt, "Đoàn trưởng Mã, ông. . ."
"Xin lỗi, cậu chủ Lôi, tôi cũng bị người khác ép buộc thôi, người nhà của tôi đang trong tay bọn họ." Đoàn trưởng Mã áy náy nói, "Cậu yên tâm, tôi sẽ không tổn thương đến cậu, chờ sau khi xét xử kết thúc, tôi sẽ thả cậu đi."
"Không được, cha của tôi nghĩ rằng tôi xảy ra chuyện thì ông ấy sẽ nhận tội, ông biết rõ cha của tôi là bị người khác hãm hại." Lôi Liệt nóng ruột, "Ông làm như vậy sẽ hại chết cha của tôi, cha của tôi có ân với ông, ông không thể làm như vậy."
"Không đâu." Đoàn trưởng Mã giải thích, "Tội của thủ trưởng Lôi nặng nhất là bị đuổi, giam giữ hai năm, ông ấy sẽ không bị phán tử hình. Tôi thề sau khi chuyện này xong xuôi, tôi nhất định sẽ bù đắp thật tốt cho các người."
"Không được, bây giờ tôi muốn đến tòa án. . ."