"Trốn rồi sao?" Triệu Quân và Tư Tuệ đều cảm thấy bất ngờ.
Tư Tuệ hỏi: "Nếu như cậu Lôi đã trốn vậy sao cậu ấy lại không liên lạc với mọi người?"
Dạ Diễm trầm ngâm: "Có khả năng là mấy người kia vẫn đang theo dõi, không thể nào liên lạc được, cũng có thể là anh ấy biết là có người đang đối phó với ba anh ấy không muốn đánh rắn động cỏ, muốn đợi tới khi thời khắc quyết định mới xuất hiện…"
"Hoàn toàn có thể như vậy, vậy giờ chúng ta phải làm sao?" Tư Tuệ hỏi.
"Cô dẫn theo người…" Dạ Diễm chưa nói xong thì điện thoại lại hiển thị có một cuộc gọi khác, là một số lạ, vội vàng nói: "Tư Tuệ, có điện thoại tới, lát nữa nói tiếp." Sau đó anh nhận cuộc điện thoại đó: "A lô."
"Dạ Diễm, là tôi." Lôi Liệt nói.
"Lôi Liệt?" Dạ Diễm mừng rỡ: "Anh đã thoát được khỏi mấy tên đó rồi sao? Anh không sao chứ?"