Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ vẫn chưa rời khỏi sân bay mà đến một nhà hàng để ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi.
Vì hai tiếng đồng hồ nữa Lôi Liệt sẽ về tới Cảng Đô, hai người họ đợi để đón anh luôn.
Thời gian dần dần trôi qua, năm giờ bốn mươi lăm phút chiều tối, chuyến bay của Lôi Liệt gặp sự cố phải tạm hoãn bay, Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ đành phải tiếp tục chờ đợi.
Trong lòng Lam Thiên Vũ cực kỳ bất an, cô luôn cảm thấy đã xảy ra chuyện gì đó không may, lúc này điện thoại của cô reo lên, Lãnh Nhược Băng gọi tới, cô vội vàng bắt máy: "Mẹ!"
"Đã thấy Lôi Liệt chưa?" Lãnh Nhược Băng hỏi.
"Chưa ạ, chuyến bay của anh ấy bị hoãn lại." Lam Thiên Vũ nói.
"Ừ, đón được Lôi Liệt thị gọi điện thoại cho mẹ, giờ mẹ đang ở chỗ chú Lôi, chú ấy rất lo lắng cho Lôi Liệt." Lãnh Nhược Băng căn dặn.
"Con biết rồi, mẹ yên tâm." Lam Thiên Vũ an ủi nói, "Mẹ hãy an ủi chú Lôi một chút, ngày mai chú ấy bị đưa ra xét hỏi rồi, khuyên chú ấy đừng nghĩ quá nhiều."