Sau khi Triệu Quân đi, trong nhà càng thêm yên tĩnh, Lam Thiên Vũ trong lòng không yên, cứ luôn nghĩ đến Dạ Diễm cùng Lôi Liệt, thế là định xuống lầu đến phòng khách chờ họ.
Lúc xuống cầu thang, Lam Thiên Vũ cẩn thận vịn hàng rào, thế nhưng lúc đi đến chỗ góc cua, cô vẫn bị trượt chân, suýt chút nữa ngã xuống đất, một cánh tay kịp thời đỡ sau lưng cô, cô quay đầu liền chạm phải ánh mắt quan tâm của Tiêu Hàn: "Tiêu Hàn!"
"Anh dìu em xuống dưới." Tiêu Hàn đỡ Lam Thiên Vũ xuống lầu.
"Tôi không sao, có lẽ đôi giày này không được, hôm nay cũng bị trượt hai lần rồi, chắc tôi nên đổi giày thôi." Lam Thiên Vũ có chút không được tự nhiên, cô sợ Tần Hi Á nhìn thấy lại hiểu lầm cô và anh ta.
"Đợi chút nữa anh lấy đôi dép mới cho em." Tiêu Hàn cẩn thận dìu Lam Thiên Vũ xuống lầu, ngồi vào ghế sa lon trong phòng khách, "Dép để ở đâu?"
"Tủ giày trong phòng ngủ của tôi có một đôi dép bông mới." Lam Thiên Vũ chỉ vào phòng của mình.