"Mẹ có con, có Lôi Liệt, có Kiều Tinh, còn có hai đứa cháu ngoại đáng yêu, sao lại cô đơn chứ?" Lãnh Nhược Băng cười nói, "Thiên Vũ, mẹ cũng lớn từng tuổi này rồi, mẹ biết dự định cho bản thân, con không cần lo cho mẹ đâu. "
"Vâng ạ." Lam Thiên Vũ khẽ thở dài, "Trên thực tế, con có quan tâm cũng vô dụng, mẹ đâu nghe lọt tai ý kiến của con đâu."
"Được rồi, con đem bình sữa này cho Thiên Dực đi." Lãnh Nhược Băng đưa bình sữa đã pha xong cho Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ nhận bình sữa rồi lên lầu 2 tìm Tiểu Thiên Dực, lúc cô đi ngang qua cửa phòng của Tiêu Hàn cùng Tần Hi Á, cửa phòng đúng lúc đẩy ra, Tiêu Hàn bước ra khỏi phòng đúng lúc đối mặt với cô, hai người đầu tiên là ngơ ngác, sau đó nhìn nhau cười.
"Hi Á vẫn chưa thức à?" Lam Thiên Vũ thấp giọng hỏi.
"Cô ấy mệt, để cô ấy ngủ thêm một lát nữa." Tiêu Hàn nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, "Dạ Diễm cũng chưa thức?"