"Cút…" Tiêu Hàn giơ chân định đá Dạ Diễm, Dạ Diễm nhanh chóng tránh đi: "Sửa lại bản kế hoạch đi, tôi ra ngoài đây."
"Đây chỉ là bản kế hoạch có gì mà sửa nữa chứ? Đến lúc đó sửa trên hợp đồng là được rồi." Tiêu Hàn đứng lên theo anh: "Anh đi đâu thế?"
"Làm cơm tối." Dạ Diễm không quay đầu lại mà nói: "Anh không có việc gì thì giúp một tay đi."
"Ôi chao, không thể nào chứ, bây giờ anh thất thế tới mức tự phải xuống bếp nấu cơm sao? Không phải nhà anh có hai người nữ giúp việc sao?"
Tiêu Hàn cảm thấy khó tin, trước kia Dạ Diễm không hề nhúng tay vào chuyện gì.
"Tiểu Thúy và Tiểu Vân còn phải chăm sóc ông nội và Tiểu Thiên Dực, Triệu Quân phải tới nông trại để hỗ trợ rồi, cho nên tôi phải xuống bếp nấu cơm." Dạ Diễm vừa đi vừa sắn tay áo lên: "Hai người muốn ăn gì không? Cơm trưa đã là đồ tây rồi nhỉ? Giờ tay nghề của tôi rất ổn đấy."