"Daddy, daddy không chịu hiểu gì hết." William Phỉ Nhi đứng bật dậy giận dữ nói.
"Trước kia Lôi Liệt không lên chức nhanh là bởi vì anh ấy không muốn dựa hơi ba mình để đi cửa sau, ba anh ấy là một lãnh đạo chính trực, xưa nay chưa từng đối xử đặc biệt với con trai, người trong quân ngũ đều không biết anh ấy, anh ấy đã đi lên từ một binh nhất nhỏ nhoi, chưa đầy hai năm anh ấy đã lên chức tiểu đoàn trưởng, chẳng lẽ không thể nói lên được thực lực của anh ấy sao?
Còn nữa, bây giờ Lôi Liệt không phải không nuôi nổi con, mấy ngày trước anh ấy kiếm mỗi ngày được mười triệu, lúc nào cũng có tiền mà. Là do bản thân con thích âm nhạc nên mới giấu diếm anh ấy tham gia thi đấu, không hề liên quan đến anh ấy."
"À!" Bá tước William cười chế giễu: "Phỉ Nhi, con thực sự quá ngây thơ, thằng nhãi đó chỉ có thể lừa được đứa ngốc như con thôi."