Ngay khi Ellen thu dọn xong nồi nấu quặng và thuốc của mình, chưa kịp tạm biệt giáo sư Snape, thì Rầm – rầm – rầm vang lên, âm thanh đóng mở cánh cửa, tiếng la hét của mọi người, tiếng bước chân trên đỉnh đầu ùn ùn kéo đến.
Trong chớp mắt các tiểu phù thủy ở phòng học dưới tầng hầm cũng bị âm thanh này hấp dẫn, nội tâm của họ bắt đầu dao động, một nhóm tiểu phù thủy thò đầu ra, nhìn ngó xung quanh, như thể họ có thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra ở phía trên.
"Yên lặng! Tôi cảnh báo bạn, nếu lọ thuốc này không tốt, không ai được trở về nghỉ ngơi." Giáo sư Snape buồn rầu, và giọng điệu nghe có vẻ nguy hiểm hơn bình thường.
Khi Ellen rời khỏi lớp học, anh đã lấy đi rất nhiều ánh mắt ghen tị, nhưng không ai ghen ghét và phàn nàn. Đây là vinh dự mà Ellen xứng đáng. Tất cả họ điều sử dụng thuốc giảm sưng mà Ellen chế biến.
Ellen bước thật nhanh, ngay lập tức lên lầu, anh muốn biết chuyện gì đang xảy ra.