Có lúc, khi nhìn thế giới này Đường Lăng cảm thấy thật nhàm chán.
Tất nhiên đây chỉ là dưới tình huống sử dụng khả năng tính toán chuẩn xác.
Lúc này, thế giới không còn nhiều màu sắc nữa, phong cảnh cũng không còn động lòng người nữa, mà đã biến thành một cấu trúc có thể đo lường, phân giải thành một nguồn năng lượng lưu động.
Tình huống như vậy, không phải là quá nhàm chán rồi sao?
Nghĩ tới đây Đường Lăng không kiềm chế được mà bĩu môi, dưới tình cảnh chiến đấu như thế này, anh còn suy nghĩ được những thứ này có phải thiếu tinh thần chiến đấu chuyên nghiệp rồi hay không? Nhưng thật sự là rất nhàm chán, bởi vì từ khi tiến vào hoa viên anh cũng không thật sự thưởng thức qua phong cảnh ở "Xứ lạ" này, nháy mắt khả năng tính toán chuẩn xác không ngừng vận chuyển.
Vì vậy ở chỗ này anh chỉ nhìn thấy "Lửa", bản chất của lửa, lửa tràn ngập khắp không gian, cuối cùng lúc này có thể thấy rõ những ngọn lửa và "Lưới" ẩn núp trong những ngọn lửa này.