Manto hiểu điều này, Đường Lăng cũng biết thời cơ đã đến.
Nhưng hắn không nôn nóng, mà đi tới cửa sổ im lặng nhìn biển rộng vài giây, sau đó đi tới bàn làm việc, cầm lấy máy truyền tin ném tới dưới chân Manto.
"Gọi Babnu tới đây."
Đường Lăng nhẹ nhàng nói.
Khi Đường Lăng đưa ra yêu cầu, văn phòng vô cùng im lặng, mấy tên thuộc hạ bị trói chặt không kiềm chế được mà trên mặt lại toát ra vẻ sung sướng.
Manto sửng sốt một chút, sau phản ứng vô cùng mạnh mẽ nói: "Không!"
Không? Vì sao lại không?
Đám thuộc hạ phía dưới không hiểu được, nhưng trong lòng Đường Lăng lại nhẹ nhõm một ít, đây chỉ là phép thử đơn giản nhưng lại có kết quả vô cùng tuyệt vời.
"Ngươi có quyền lựa chọn hả?" Đường Lăng nheo mắt nhìn Manto.
"Tôi đương nhiên có sự lựa chọn khác, cùng lắm là chết thôi có gì đâu." Manto kiêu ngạo trả lời, đắc ý nhìn Đường Lăng: "Ngươi có thể giết ta, dù sao ta cũng không sợ chết."
Đường Lăng im lặng nhìn Manto.