"Bụp", nắm đấm của Đường Lăng đập mạnh xuống đất, anh "rên nhẹ" vì đau. Nắm đấm này không hề kiêng nể chút nào, mặt nham thạch cứng nứt ra. Hiển nhiên là cũng để lại vài vết thương rớm máu trên nắm tay Đường Lăng rồi.
Thế nhưng năng lượng sung mãn làm mỗi một tế bào trong cơ thể đều cuồn cuộn. Bởi vậy vết thương mới xuất hiện vừa rồi đã ngừng chảy máu và đóng vảy bằng tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy...
Đây là chuyện tốt đúng không? Với Đường Lăng thì đây không phải là chuyện tốt đẹp gì cho cam.
Bởi vì năng lượng không được hấp thụ dồi dào mà lại thấy rõ là tiêu tán ra xung quanh. Gần đây anh dùng quá nhiều thuốc năng lượng, kể cả chiến binh trăng tím cấp ba thì mỗi lần cũng chỉ uống hai phần ba ống thuốc dinh dưỡng thôi.
Còn Đường Lăng thì nuốt gần nửa ống.