Đẩy mở cánh cửa đá che lấp huyệt động ra, nhìn thấy bóng dáng của Đường Lăng, trong lòng Samuel đầy nghi hoặc, nhưng không biết vì đâu mà trên mặt cô lại xuất hiện một nụ cười.
"Người kia..." Ngây ngẩn một chút, Samuel cũng không biết nên đánh giá Đường Lăng như thế nào, cảm giác lúc ở cùng anh ta luôn dễ dàng tức giận, thỉnh thoảng lại cảm thấy sợ hãi, nhưng khi tạm biệt thì dưới đáy lòng vậy mà lại dâng lên chút ấm áp và tin tưởng.
Thật sự là một người kì quái, phức tạp.
Tận khi bóng của Đường Lăng khuất sau ngã rẽ, Samuel mới lấy lại tinh thần, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc.
Omir đã chết, tất cả cũng chưa đến hồi kết, mà là mới bắt đầu thôi. Cô sẽ chính thức bước vào cuộc chiến gia tộc, thế giới sân khấu cũng bắt đầu rồi.