" Trong lòng biển, tôi muốn cùng em phiêu bạt.
Giữa đêm khuya trên mặt biển, đâu là gió đâu là sóng ?
Để cho tôi thỏa thích lắc lư, quên đi con thuyền tàn phế .
Tôi là một người hay mê đắm, em có biết sao ?
Đến đây, ở bên trái tôi cùng tôi cầm lấy cần câu cá, tay phải nắm mồi câu .
Ở bên phải cầm mồi câu phủ lên cần câu cá, đến đây, tay trái lại quăng ra ngoài .....'
' Ba ' một tiếng, một đầu phình to ra đến con nhím đồn giữa không trung xẹt qua thành một đường vòng cung hoàn mỹ, đánh tới hướng đầu thuyền chỗ Bắc Khải đang giãy dụa thân thể.
"Hắc, tiểu cô nương, không ai nói với cô, không được làm đứt đoạn một linh hồn nghệ thuật đang sáng tác sao?" Bắc Khải phản ứng rất nhanh, đầu không quay lại, đưa tay đón lấy đồ vật được Tây Phượng ném tới.