Đúng vậy, đây chỉ là một sự bắt chước có chủ ý, và mọi nơi của thế giới giấc mơ đều lộ ra cảm giác quen thuộc.
Đường Lăng đã sớm nhận thấy điều này.
Nhưng sau tất cả, bắt chước là bắt chước. Làm sao cảnh tượng trong thế giới giấc mơ lại có thể thần kì như vậy được?
Do đó, những đám sương tím này không có thật.
Mặc dù năng lượng của nó cũng đầy biến động, mặc dù nó đem đến một cảm giác vô cùng quen thuộc nhưng ảo ảnh vẫn là ảo ảnh.
Việc tu luyện Ngàn Đoạn Công sẽ không thu hoạch được năng lượng.
Tuy nhiên, nó không hoàn toàn là không có ích, việc tu luyện Ngàn Đoạn Công sẽ giúp sức mạnh của chính Đường Lăng bắt đầu hồi phục dần dần.
Đường Lăng lắc đầu và nở nụ cười, sau đó tiếp tục tu luyện Ngàn Đoạn Công.
Nếu thực sự có thể khôi phục sức mạnh thì hà cớ gì lại không làm điều đó?
Chỉ không biết, sức mạnh có thể hồi phục bao nhiêu phần khi trò chơi thuộc về thế giới này thực sự bắt đầu?
Thời gian đang dần trôi qua.