"Hành lý của ngươi đây." Tây Á nhảy xuống ngựa, và ngay lập tức đưa ba lo của Đường Lăng đến trước mặt anh.
"Cảm ơn." Đường Lăng cầm chiếc ba lô bằng một tay và dễ dàng mang nó trên lưng.
"Đi về phía trước 7 km, ngươi sẽ thấy có một cái ao nhỏ, tới đó và hãy tắm rửa sạch sẽ đi." Tây Á nhắc nhở Đường Lăng rằng anh không thể tiếp tục đi trong khi mặc một chiếc áo khoác đẫm máu như vậy được.
"Chà. Hãy nhớ kĩ những gì ta đã nói, chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau." Đường Lăng mỉm cười, đưa tay ra và vỗ vai Tây Á, sau đó quay người lại và rời đi.
Sau khi thảm họa sói được giải quyết, Đường Lăng chắc chắn sẽ không ở lại làng Ba Ba Thác nữa. Cảm giác bất an trong lòng anh vẫn chưa được xóa bỏ.
Anh bây giờ là muốn ra đi lặng lẽ, bởi kì thực trận chiến với Vua Sói đã khiến anh lộ ra rất nhiều bí mật?
Vì vậy, anh cùng với Tây Á hẹn gặp nhau ở hướng nam trong làng để nói lời tạm biệt, hơn nữa anh còn phải lấy lại ba lô của mình ở nhà Tây Á.