"Tại sao lại để hắn ở lại?"
Ban đêm, cuộc chiến nổ ra, càng lúc càng thêm sôi sục.
Tiếng súng, tiếng chết chóc, tiếng hô hào gầm rú của dị nhân, trong bóng đêm, cuộc chiến giao tranh dưới bầu trời đầy sao, khiến cổ họng của Vi An nghẹn ngào bất lực.
Cô không đổ lỗi cho ai, cũng không biết chất vấn ai. Cảm thấy như không biết trút giận cho ai.
Cô không thể tin được rằng, Đường Lăng một người như vậy, sẽ chết như thế này.
Kỳ tích có thể xảy ra không? Vi An cũng không dám ôm niềm hy vọng.
Nghĩ đến con bò sát cấp hai, như một cơn sóng thủy triều ập tới, dù có Tử Nguyệt chiến sĩ ra cứu Đường Lăng cũng phải một phen tiêu hao nhân lực?
"Vi An." Christina đứng ở phía sau Vi An, mất đi người đồng hành, cô cũng buồn không kém, nhưng người đau buồn nhất vẫn là Vi An.
Ánh mắt Vi An dường như sụp đổ, Dục cùng Áo Tư cũng không nói nên lời, có rất nhiều lý do, nhưng cũng không dấu được việc Đường Lăng hy sinh bản thân cứu lấy bọn họ.