Cung Ngũ xoay người, đeo ba lô đi lên lầu. Từ xa đã thấy Nhạc Mỹ Giảo đang đứng trên ban công nhà mình, cô lập tức khum tay thành hình cái loa đặt kề bên miệng, gọi bà: "Mẹ…"
Nhạc Mỹ Giảo chỉ liếc nhìn cô một cái rồi quay người đi vào phòng.
Cung Ngũ hớn hở chạy lên lầu, dùng sức đập cửa, gọi: "Mẹ! Mở cửa!"
"Sao về không nói trước với mẹ? Về nhà ba con rồi à?"
"Chưa." Cung Ngũ treo ba lô lên giá quần áo, sau đó nằm lên ghế sofa: "Về nhà vẫn là hoải mái nhất!"
Nhạc Mỹ Giảo đi đến cạnh cô, khoanh tay, từ trên cao nhìn xuống hỏi: "Ban nãy mẹ nhìn thấy có một cậu thanh niên đưa con về, là ai thế? Sao con lại quen? Phát triển đến bước nào rồi? Không phải mẹ đã nói với con không được phép tiếp xúc với đàn ông sao?"
Cung Ngũ nằm trên ghế, trừng mắt nói: "Không có! Anh ta là anh trai của bạn học con, nói muốn đến tìm Bộ Sinh bàn chuyện làm ăn, có lẽ cũng muốn nịnh bợ con nên đưa con về nhà."