Khóe miệng Cung Ngũ co rút, cô nói với Bộ Sinh: "Bộ Sinh, anh muốn ăn đòn mà!"
Nhạc Mỹ Giảo lạnh lùng tiếp lời: "Cậu ta không chỉ muốn ăn đòn mà còn có bệnh."
Cung Ngũ lén lút nhìn Nhạc Mỹ Giảo, quyết định tặng cho mẹ cô một like. Bộ Sinh đúng là có bệnh, anh có bệnh thích vung tiền qua cửa sổ. Bệnh này nghiêm trọng hơn các bệnh khác, phải chữa trị.
Bộ Sinh cười hưởng ứng: "Đúng rồi. Tôi có bệnh, cho nên vẫn đang phải chữa trị. Đáng tiếc, còn một vị thuốc khó cầu, có tiền cũng không mua được."
"Có phải là xảy ra chuyện gì tôi không biết hay không?" Cung Ngũ bất ngờ hỏi một câu, nhìn Nhạc Mỹ Giảo rồi lại nhìn Bộ Sinh.
Nhạc Mỹ Giảo nhìn Cung Ngũ, "Sao tự dưng con lại hỏi câu này?"
Bộ Sinh nhướng mày. Cung Ngũ nhìn Nhạc Mỹ Giảo rồi lại nhìn anh. Cô nằm bò trên ghế: "Mẹ, có phải giống như trong phim, Bộ Sinh bị bệnh, không nói cho con biết không?"