Nhạc Mỹ Giảo lạnh lùng nhìn Bộ Sinh: "Cậu Bộ quan tâm cũng thật nhiều. Tôi và ba của Tiểu Ngũ gọi điện thoại với nhau mà lại khiến cậu Bộ bận tâm rồi."
"Hai người đã ly hôn lâu rồi!" Bộ Sinh liếc nhìn Cung Ngũ, giọng nói thấp dần. Im lặng một lát, anh bình thường trở lại: "Cho dù chị Nhạc không suy nghĩ cho bản thân mình thì cũng nên suy nghĩ cho Tiểu Ngũ. Suy cho cùng, Tiểu Ngũ đã là người lớn, cô ấy ở nhà họ Cung vốn dĩ không có cảm giác an toàn, còn bị cha mình liên tục chửi rủa. Tôi không cho rằng điều này có gì tốt với cô ấy."
Cung Ngũ lại đảo mắt nhìn Bộ Sinh, đặt miếng pizza lên đĩa trước mặt mình, bưng nước lên uống một ngụm rồi nói: "Thì ra cãi nhau vì tôi à? Không sao, tôi không giận, dù sao từ nhỏ đến lớn ngày nào cũng có người tố cáo tôi với mẹ."
Nhạc Mỹ Giảo liếc nhìn cô: "Chuyện đó có gì mà vẻ vang!"