Cũng may Cung Ngũ đứng về phía cậu ta, cậu ta hừ lạnh một tiếng, vỗ vỗ chân Cung Ngũ, lại tiếp tục xoa cho cô.
Chỉ một câu như vậy, Lý Nhị thiếu bị ba kẻ nhà quê bài xích triệt để.
Vị Mr Con Lười bên cạnh thì vẫn luôn rất yên lặng, chính vào lúc ba người suýt chút nữa đã quên sự tồn tại của anh, anh lại đưa một đôi găng tay qua, ôn hòa nói với La Tiểu Cảnh: "Nếu lo lắng bị người khác nói lời không hay, có thể đeo găng tay vào, vừa chuyên nghiệp vừa tránh tị hiềm."
Nhà của La Tiểu Cảnh tuy mở siêu thị, nhưng ba cậu ta là ông chủ của "Hiệu massage người mù chuyên nghiệp" trên phố Đông, từ nhỏ La Tiểu Cảnh đã được La gia gia dạy dỗ, cho dù không được xem là chân truyền cũng học được tám chín phần, thế nên cậu ta xoa rất thoải mái, Cung Ngũ cũng rất sẵn lòng để cho cậu ta xoa.
Lý Nhị thiếu chỉ một câu nói đắc tội ba người, lúc này đến người giảng hòa cũng không có.
Đôi găng tay này của Mr Con Lười trong tình huống này đã đồng loạt lấy lòng được cả ba.
Huống hồ Mr Con Lười nho nhã lễ độ ôn tồn lịch thiệp, tuy vừa nhìn đã biết xuất thân bất phàm khí chất siêu quần, nhưng anh ôn hòa lễ độ, lúc hơi nghiêng đầu nhìn người ta, cứ như anh hàng xóm mang đến cho người ta một cảm giác thân thiết vậy.
La Tiểu Cảnh lập tức buông bỏ cảnh giác và đề phòng lúc nãy, mỉm cười với anh, nói: "Cảm ơn Phí tiên sinh."
Tuy massage chuyên nghiệp không cần đeo găng tay, nhưng bây giờ ở tình huống này, tấm lòng này La Tiểu Cảnh chắc chắn sẽ nhận, làm tức chết tên ngốc miệng quạ Lý Nhị thiếu đó.
Cung Ngũ lập tức mỉm cười tủm tỉm nói với Mr Con Lười: "Phí tiên sinh từng luyện chơi bida sao? Đánh rất hay."
Mr Con Lười mỉm cười đáp: "Lúc rảnh rỗi có đánh vài ván, không được xem là luyện qua. Cung Ngũ tiểu thư cũng biết, câu lạc bộ bây giờ đều có dạy đánh chuyên nghiệp." Anh nhìn Cung Ngũ, nói: "Cho dù không có dạy đánh chuyên nghiệp, có cầu thủ như Cung Ngũ tiểu thư như vậy cũng đủ rồi."
Được anh khen so sánh với những người được dạy đánh chuyên nghiệp, lưng của Cung Ngũ cũng thẳng thêm vài phần, tròng mắt đảo sang một bên, liếc nhìn Mr Con Lười, khụ một tiếng: "Tôi cũng chỉ chơi giải trí thôi, haha."
"Cung Ngũ tiểu thư trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, trên người tràn đầy sức sống, nhất định là sinh viên đại học đang được nghỉ hè, mong rằng tôi không đoán sai, phải không?" Anh hỏi, đôi mắt đen láy, ôn hòa như chứa nước, giọng nói trầm ấm giống hệt như khí chất của anh khiến tinh thần người khác phơi phới.
Cung Ngũ đưa tay sờ sờ mặt, có hơi nóng, hóa ra nét thanh xuân vô địch này của cô mắt thường cũng có thể nhìn ra được!
Cô vặn vẹo cơ thể, nghiêng đầu nhìn Mr Con Lười, hỏi: "Phí tiên sinh thì sao? Phí tiên sinh làm nghề gì?" Cô ngẩng đầu nhìn mấy người vệ sĩ áo đen bên ngoài, sau đó nghiêng người về phía anh một chút, mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, một tay che trước miệng, hạ thấp giọng hỏi: "Phí tiên sinh, có phải anh là xã hội đen không?"
Mr Con Lười ngước mặt lên, biểu cảm cũng chậm rãi xuất hiện vài phần nghi hoặc, anh nhìn Cung Ngũ, tầm mắt xẹt qua người cô, chậm rãi rời đi, nghiêm túc nói: "Không phải."
Sau đó dừng lại một chút, ở giữa cách chừng mười mấy giây, Cung Ngũ đang định tìm đề tài khác, thình lình nghe thấy Mr Con Lười đột nhiên hỏi: "Nhìn tôi có chỗ nào giống xã hội đen sao?"
Cung Ngũ cười gượng hai tiếng: "Tôi đoán mò thôi. Hihi."
Mấy người áo đen đó, ai ai cũng mang gương mặt lạnh chết người, nhìn đâu cũng thấy giống xã hội đen hết.
Lý Nhị thiếu bị lạnh nhạt khoanh tay, lạnh mắt nhìn, nửa ngày sau anh mới nhấc chân đến đá vào chân Cung Ngũ: "Đồ keo kiệt, lộ rồi, cô có ngực sao? Còn không biết xấu hổ để lộ à?"
Cung Ngũ cúi đầu nhìn, lúc này mới phát hiện cổ áo chữ V của mình, vì động tác vừa rồi, cho dù cô không được xem là đồi núi trập trùng nhưng cũng có vài phần thoát khỏi vòng kiểm soát.