Bộ Sinh chậm rãi đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống, nói: "Bảo vệ bản thân. Tôi sợ khi em nổi cáu, có người không có mắt đẩy cửa vào. Nếu như để người ta nhìn thấy dáng vẻ hung dữ của em thì sao? Cục tức của em không phải đều trút hết lên người tôi hay sao?"
Nhạc Mỹ Giảo day huyệt thái dương, hỏi: "Hôm nay cậu không bận à?"
"Bận." Bộ Sinh nói: "Tôi đã hủy một cuộc họp và thời gian trà chiều đến với em, vậy mà em còn không chào đón. Tôi có chút đau lòng đấy."
"Tốt nhất là trái tim cậu vỡ vụn luôn thì càng tốt!" Nhạc Mỹ Giảo ghét bỏ nói: "Tôi không cần cậu bên tôi, cậu mau chóng quay về làm việc của mình đi, cậu không sợ bị người khác nhìn thấy sao?"
Bộ Sinh ngồi bắt tréo chân, "Tôi cần phải ở bên em. Em đã từng đọc được bài báo nào nói về cuộc sống của tôi chưa?" Bộ Sinh vỗ vào ghế sofa: "Đến đây ngồi xuống cùng tôi nói chuyện, tâm trạng của tôi tốt lên chưa biết chừng tôi sẽ đi."