Điện thoại Công Tước đại nhân lại reo lên, anh lấy ra xem. Triển Tiểu Liên ngồi đối diện anh đang cầm cốc nước uống. Bà không thích uống trà hay cà phê, mà chỉ thích uống nước lọc. Hàng mi vừa dài vừa dày khiến đôi mắt bà có vẻ to hơn bình thường. Bà chớp mắt, ánh mắt đượm ý cười, nhìn cậu con trai đang ung dung ngồi đó:
"Trước đây chẳng phải con nói là một thời gian sau mới về cơ mà? Sao đã vội vã quay về rồi? Bởi vì chuyện ở ký túc xá à?"
Công Tước đại nhân ngẩng đầu lên, cười với bà, "Vâng."
"Mami nghe chú Yến nói là ngày đầu tiên con quay về không về nhà mà chạy đến đại học Thanh Thành trước. Hôm nay con bé phải đi học thì con lại về nhà, sao hôm đó con bé cũng phải đi học thì con lại ở đó đến tận trưa thế? Con không thấy chán à?"
Công Tước đại nhân trầm mặc nhìn bà mẹ thân yêu của mình, vẫn không nói gì.