Tiếng kêu ngạc nhiên thích thú của Cung Ngũ quá lớn, bỗng chốc thu hút cả Yến Đại Bảo, "Tiểu Ngũ, anh tớ tặng quà gì cho cậu thế?"
Cung Ngũ giữ trước ngực, "Không cho cậu xem!"
"Tiểu Ngũ. Cậu không cho tớ xem thật hả? Con thuyền tình bạn sắp lật rồi sao?"
Cung Ngũ chủ yếu là đang băn khoăn vì phía sau Yến Đại Bảo còn có đồ nịnh hót Hạ Chân. Để đả kích đồ không biết trời cao đất dày kia, cô đưa thứ đang ôm trong lòng đến trước mặt Yến Đại Bảo, "Vậy thì cho cậu xem nhé."
Yến Đại Bảo nhận lấy rồi bĩu môi: "Chỉ là một bức tranh thôi mà, có gì hay đâu chứ?"
"Không có gì hay cả, nhưng mà tớ thích."
Nói xong cô giơ tay ra định nhận lại, đột nhiên Yến Đại Bảo rụt lại, kêu lên giống y hệt như Cung Ngũ lúc này, "Oa!"
Hạ Chân không cảm thấy có gì đặc biệt cả, chẳng qua chỉ là một bức tranh phong cảnh thôi mà, có gì hay ho đâu chứ?
Yến Đại Bảo ấn một góc, "Oa, thì ra mấy cái này đều là tiền!"