Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng bàn tay Cung Ngũ vẫn rất thành thật, cầm điện thoại lên trả lời tiếp: [Anh Tiểu Bảo, em xin lỗi mà, sau này em đảm bảo sẽ kịp thời nói cho anh biết, anh đừng giận nữa mà! Anh Tiểu Bảo, anh Tiểu Bảo à. Anh là người đẹp trai nhất trên thế giới!
Vẫn không có động tĩnh gì.
Cung Ngũ: "…"
Tim gan cô như có lửa đốt, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, cô phát hiện ra hình như mình đã bị Công Tước đại nhân xoay mòng mòng luôn rồi, nhìn ai cũng thấy giống anh ấy.
Lại cầm điện thoại: [Anh Tiểu Bảo, có phải anh ngủ nướng còn chưa dậy không? Mau dậy đi, nắng chiếu vào tận mông rồi!]
Lại một tin nhắn nữa: [Anh Tiểu Bảo, người ta đã xin lỗi rồi mà anh còn không trả lời lấy một tin nhắn à?]
Lại một tin nhắn: [Anh Tiểu Bảo em sắp giận rồi, em sắp không để ý đến anh nữa rồi đấy, anh định cứ thế mặc kệ em đấy à?]
Lại gửi tiếp: [Anh Tiểu Bảo, em giận thật rồi đấy!]
Tiếp tục gửi: [Em giận rồi!]