Vừa nói xong, điện thoại của Yến Hồi lại reo vang, ông ta xanh mặt phẫn nộ bất bình ấn nút nghe, "Có rắm mau đánh!"
Yến Đại Bảo và Triển Tiểu Liên đồng thời trừng mắt nhìn.
"Ba, sao ba lại mất lịch sự như vậy hả?"
"Yến Hồi, dù sao thì ông cũng là trưởng bối, ông có thể ăn nói tử tế được không hả?"
Yến Hồi trừng mắt lại, "Ông đây thấy vui đấy!"
Sau đó hai mẹ con đồng thời lấy chiếc gối trong tay đập ông ta.
"Ba!"
"Yến Hồi!"
Yến Hồi kinh hãi, "Yến Đại Bảo, con cũng bắt nạt ba à?"
Yến Đại Bảo chống nạnh: "Sao ba lại nói chuyện với anh như thế? Ba quá đáng quá rồi đấy, con không muốn để ý đến ba nữa!"
Nói xong, Yến Đại Bảo tức giận đùng đùng đi lên lầu.
Yến Hồi đờ người, "Yến Đại Bảo!"
Triển Tiểu Liên lườm ông ta một cái rồi cũng quay người về phòng, khóa chặt cửa phòng lại.
Yến Hồi: "Bà tám chết tiệt!"