Cô cảm thấy Cung Cửu Dương rất thông minh, nhưng tư duy suy nghĩ không giống lắm với người bình thường. Tuy nhiều khi hắn có ý đồ riêng nhưng quá trình thực hiện vẫn khiến cô cảm thấy suy nghĩ của hắn quá lệch lạc.
Cung Ngũ cười chào hỏi: "Chào chú Út, lâu rồi cháu không gặp chú."
Cung Cửu Dương ra dáng trưởng bối, giơ tay xoa đầu Cung Ngũ, vẻ mặt từng trải nói: "Cháu gái, cháu ở bên ngoài chơi vui không? Nào, đến đây kể chuyện bên ngoài cho chú Út nghe nào."
Cung Ngũ chán nản, "Chú Út ở bên ngoài đã bao năm nay rồi, sao còn cần cháu mô tả lại làm gì cho thêm mệt nữa chứ? Cháu còn không biết được đâu với đâu, không có gì để nói cả." Thấy Cung Cửu Dương ăn mặc như vậy, cô nói tiếp, "Chú Út định đi ra ngoài à? Bye bye chú Út!"
"Ô hay con nhóc không có lương tâm này." Cung Cửu Dương cười, "Đợi cháu nửa ngày trời, vừa về đã bắt đầu đuổi chú đi rồi, cháu muốn tạo phản đấy à? Nào nào, chú Út có chuyện muốn hỏi cháu."