Yến Đại Bảo về phòng mình, Cung Ngũ cũng đã ở đó. Phòng Yến Đại Bảo chia thành hai phòng trong ngoài đều có giường, cho nên vừa đủ để Yến Đại Bảo và Cung Ngũ ở chung một phòng.
Cung Ngũ lấy làm lạ hỏi, "Yến Đại Bảo, một mình cậu ở hai căn phòng là sao hả?"
Yến Đại Bảo ngồi xuống bên cạnh cô: "Bởi vì lúc còn nhỏ tớ luôn mong muốn có một người bạn tốt. Khi người đó đến nhà tớ, có cơ hội thì ở lại ngủ cùng luôn, nhưng tớ chưa tìm được người bạn tốt nào chịu ở lại nhà tớ cả."
Cô liếc nhìn Cung Ngũ, đột nhiên trở nên vui vẻ: "Bây giờ có Tiểu Ngũ đến rồi!"
Giống như ước mơ của cô đã được Cung Ngũ thực hiện, cô đứng trước mặt Cung Ngũ nói: "Tiểu Ngũ, tớ cực kỳ thích cậu!"
"Tại sao?"
"Cậu là người đầu tiên gặp ba tớ mà không sợ tớ, cậu nói chuyện với tớ cũng không hề cẩn thận để ý, cậu không nịnh bợ lấy lòng tớ, cậu cảm thấy thiệt còn đòi tiền tớ, cậu còn nói tớ lãng phí khăn mặt, còn cực kỳ thú vị nữa... Tiểu Ngũ, tớ thấy cậu cực kỳ tốt!"