Tuy biết số tiền đó vẫn còn có thể quay trở lại, nhưng mà... đó là tâm can của cô đó!
Công Tước đại nhân nhìn cô cười, "Tiểu Ngũ thấy không yên tâm à?"
Cung Ngũ vội vàng lắc đầu: "Sao thế được? Anh Tiểu Bảo có phải là loại người đó đâu."
"Cảm ơn em đã tin tưởng." Anh đi đến sát cánh cửa, lấy một chai rượu trong đó ra, quay lại nhìn Cung Ngũ: "Có muốn chúc mừng một chút không?"
Cung Ngũ vội vàng xua tay: "Mẹ em không cho em uống rượu."
Công Tước đại nhân cười: "Cô gái ngoan. Nhưng đây không được coi là rượu, đây là sâm panh, vừa ngọt lại vừa ngon, Đại Bảo rất thích uống."
Cung Ngũ nghe vậy chợt thấy động lòng: "Vậy em cũng nếm thử xem sao!"
Công Tước đại nhân lấy hai chiếc ly rót sâm panh rồi đưa một ly cho Cung Ngũ. Anh giơ lên, khẽ chạm vào ly rượu trong tay cô, "Chúc mừng Tiểu Ngũ lần đầu đầu tư thắng lợi."
Cung Ngũ vội nói: "Phải là em cảm ơn anh Tiểu Bảo mới đúng, chạm ly!"