Công Tước đại nhân nhìn xung quanh, còn có người hầu đang quét dọn, anh nhấc chiếc hộp lên nói: "Chúng ta nên đổi nơi khác thì hơn."
Cung Ngũ gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy."
"Đi đâu thì tiện bây giờ?"
"Em cũng không biết, em đâu có quen thuộc nơi này."
Công Tước đại nhân có vẻ suy tư đôi chút, hỏi: "Tiểu Ngũ thấy thư phòng thế nào? Yên tĩnh, lại không có ai tự tiện xông vào, thuận tiện để em kiểm đếm số lượng, có đúng không nào?"
"Được chứ!"
Công Tước đại nhân cười, đưa cô vào thư phòng.
Cung Ngũ liếc trái ngó phải, thư phòng rất rộng, ngoài một giá sách cực kỳ lớn còn có mấy chiếc bàn sách rất lớn, bày vô số sách của nhiều ngôn ngữ khác nhau.
Cung Ngũ cảm thán chép miệng, đầu óc phải to thế nào mới chứa được hết nội dung của chừng ấy cuốn sách chứ? Não của cô chỉ để đựng tiền thôi mà ngày nào cô cũng thấy đau đầu như vậy rồi.