Công tước đại nhân mỉm cười nhìn cô, nói: "Hôm nay tôi không nghĩ là sẽ gặp em nên tiền của em vẫn còn trong tay bạn của tôi, khoảng ba ngày sau mới lấy được lãi."
Cung Ngũ sững sờ, "Vậy... vậy..."
"Nếu em cần gấp thì tôi sẽ mượn bạn tôi một ít tiền đô la Mỹ sau đó đổi sang nhân dân tệ cho em, có được không?"
Cung Ngũ bối rối hỏi: "Vậy thì… có gì không giống?"
"Tỉ giá tiền tệ thay đổi mỗi ngày, không biết chắc khi nào sẽ tăng khi nào sẽ giảm."
"Vậy thì sao?"
"Như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của Cung Ngũ, có lẽ sẽ lỗ mất mười mấy tệ..."
Lời còn chưa nói xong, Cung Ngũ vội vàng kêu lên: "Vậy không cần vội đâu, dù sao để ở chỗ anh Phí thì tiền sẽ sinh tiền."
Cô không phải người giàu có, cũng không ngốc, sao có thể để mình lỗ mười mấy tệ?
Công tước đại nhân nở nụ cười hiền hòa như gió xuân: "Nếu em đã không vội thì tôi sẽ cố gắng để tầm nhìn của mình chuẩn một chút, xem tiền vốn ban đầu sẽ giúp em kiếm được thêm bao nhiêu tiền."