Một ngày trước khi nghỉ lễ, Nhạc Mỹ Giảo gọi điện thoại bảo Cung Ngũ mang hành lý sang nhà bà để tránh bị muộn giờ, người đến đón Cung Ngũ đương nhiên là Bộ Sinh. Đồ của cô không nhiều, quần áo mang theo toàn là loại thuận tiện cho việc vận động.
Cung Ngũ đội mũ, đeo kính râm, khí thế hừng hực bước lên xe, "Bộ Sinh, anh biết mẹ tôi dẫn tôi đi đâu chơi không?"
"Tiểu Ngũ, mẹ em không nói với em là đi bàn công việc à?"
"Nói rồi, nhưng mà lẽ nào không thể đi đâu chơi?"
"Cụ thể thì tôi không rõ, em hỏi mẹ em đi."
Cung Ngũ chăm chú suy nghĩ, không phải những người đi công tác thường hay tranh thủ thời gian sau khi hoàn thành công việc để đi chơi sao? Mẹ của cô chắc cũng vậy chứ nhỉ?
Đến nhà, Nhạc Mỹ Giảo đang thu dọn hành lý, bà nhìn thấy Cung Ngũ thì hỏi: "Chuẩn bị hành lý xong hết chưa?"
Cung Ngũ gật đầu, "Dạ rồi."
"Cái gì cũng xong rồi? Bàn chải kem đánh răng, khăn lau mặt đã mang theo chưa?"
Cung Ngũ lại gật đầu: "Dạ rồi."