"Tiểu Ngũ, chúng ta có nên đi tiễn anh Màn Thầu không? Ba năm không được trở về, anh Màn Thầu thật thảm!"
Lúc này Cung Ngũ cũng cảm thấy Lý Tư Không thật thảm, thì ra là ba năm không được về, thật là đáng thương!
Cô gật đầu: "Được thôi. Nhưng nói trước nhé, tớ là người nghèo, tớ sẽ không mời khách."
Yến Đại Bảo tức giận: "Hai chúng ta đi tiễn anh Màn Thầu, nhất định là hai chúng ta cùng trả tiền. Tớ sẽ không trả tiền một mình."
"Yến Đại Bảo này, cậu nhiều tiền như thế, làm vậy mà được sao? Cậu xem đi, tớ nghèo khổ thế nào mà cậu còn tính toán với tớ như vậy. Hơn nữa, Lý Tư Không là anh Màn Thầu của cậu, không phải anh Màn Thầu của tớ, tại sao tớ phải trả tiền?"
Giảng viên đang giảng bài thao thao bất tuyệt bên trên, hai người ở bên dưới đang cãi nhau không ngừng, tranh luận xem rốt cuộc là ai trả tiền.
Sau khi cò kè mặc cả thì cuối cùng Yến Đại Bảo trả hai phần ba, Cung Ngũ trả một phần ba.