Xe chạy đến câu lạc bộ, Cung Ngũ xuống xe thì thấy bãi đậu xe hôm nay có rất nhiều xe, cô chào hỏi tài xế rồi đi vào. Bước vào trong, cô thấy Yến Đại Bảo ngồi trong phòng kính, trong lòng còn ôm một con cá sấu to trông rất dễ thương.
"Yến Đại Bảo, sao cậu đến đây?"
"Tớ đến tìm cậu! Đợi cậu tan ca thì chúng ta cùng đến trường."
"Tớ thay đồ đã."
"Đi đi, tớ đợi cậu."
Cung Ngũ chạy đi thay quần áo, thay xong thì Yến Đại Bảo vẫn ngoan ngoãn ngồi đó. Cung Ngũ lấy khăn lau bóng, vừa lau vừa nói với Yến Đại Bảo: "Đại Bảo này."
"Hả?" Yến Đại Bảo chạy tới lấy khăn học theo Cung Ngũ chùi bóng: "Tiểu Ngũ, tớ cảm thấy làm việc thật là vui!"
Cung Ngũ rũ mắt xuống: "Làm việc là để kiếm tiền, không phải để chơi vui."
Yến Đại Bảo cười híp mắt, đôi mắt cong như trăng khuyết, ra sức lau bóng, "xẹt xẹt xẹt", động tác nhanh hơn Cung Ngũ rất nhiều.