Cung Ngũ cắn răng, lại từng chữ từng chữ trả lời: [Ngủ sớm dậy sớm thân thể khỏe mạnh, haha. Anh Phí cũng đi nghỉ sớm đi.]
Công tước đại nhân lại trả lời: [Ở chỗ tôi bây giờ mới là ban ngày, chênh lệch múi giờ thật thú vị, rõ ràng chúng ta cùng tồn tại mà lại ở hai hoàn cảnh khác nhau. Em cảm thấy thế nào?]
Tại sao? Tại sao? Tại sao cô lại phải thêm một câu làm gì? Rốt cuộc vì sao cô lại thêm một câu như vậy vào?
Cung Ngũ có cảm giác như kiểu hộp tiết kiệm sắp bị đập vỡ, trả lời: [Đúng vậy. (vỗ tay)]
Cô dùng ngón trỏ và ngón cái ấn ấn huyệt thái dương, ngồi dậy bắt đầu niệm vài câu: "Thiên linh linh địa linh linh, mau hiển linh. Dừng!"
"Tít tít."
Cung Ngũ ngả người xuống giường, nhấc điện thoại lên, mở ra:
[Hôm nay lúc nói chuyện với bạn về vấn đề tiền, đột nhiên mới nhớ đến việc tôi có nợ em một nghìn tệ. Em yên tâm, tiền ở chỗ tôi một ngày, tôi sẽ cộng thêm tiền lãi của một ngày, lúc nào trả cho em tôi sẽ trả hết luôn]