Vẻ mặt Cung Ngôn Thanh cứng lại, đặt mạnh bát đũa trên tay xuống: "Ngôn Đình, em nói câu này có ý gì thế? Bộ Sinh bây giờ đâu còn liên quan hệ gì với Tiểu Ngũ nữa. Anh ấy có gì phải lo lắng chứ?"
"Chị Ba, chị không biết thật hay giả vờ không biết? Cho dù đã giải trừ hôn ước nhưng anh ta vẫn còn rất quan tâm đến Tiểu Ngũ. Không giống người nào đó, cứ tưởng bản thân đã có được người ta, thực ra trong mắt người ta lại chẳng là gì."
Cung Ngũ không ngờ anh Tư lại có thành kiến với Cung Ngôn Thanh đến mức như vậy, chẳng nhẽ là vì hôm đấy cô đi uống rượu, anh Tư thấy cô quá đau lòng nên đang thay cô đòi lại công bằng?
Cung Ngôn Thành cắn môi, thở phì phò.
Cung Ngũ quyết định thêm dầu vào lửa: "Xin lỗi anh Tư, tối qua em ra ngoài ăn cơm với một người bạn nên về muộn, không biết lại khiến mẹ lo lắng như vậy. Sau đó Bộ Sinh có gọi điện và đến đón em."
Cung Ngôn Thanh đứng dậy, lạnh lùng đi mất.