Cung Ngũ cảm thấy như vậy tốt hơn là ở nhà bị người khác làm phiền, "Cũng được, vậy anh đến đón tôi đi."
"Ừ."
Cúp máy, Cung Ngũ thay quần short bò và áo thun để tiện vận động, đeo theo túi nhỏ, còn bỏ vào cuộn giấy vệ sinh, chuẩn bị buổi chiều mua kem ăn sẽ dùng đến.
Khi Bộ Sinh đến, Cung Ngũ đã đợi trước cửa, đầu đội nón kết, đeo kính râm, bên cạnh còn có một ba lô lớn. Nhìn thấy xe đến, cô đi xuống, đôi hân dài thẳng tắp đầy sức sống và khỏe mạnh, đến cạnh cửa sổ xe, giơ tay che vành mũ nhìn vào bên trong.
Bộ Sinh hạ kính xe xuống: "Sao rồi? Lên xe đi."
"Tôi đem theo đồ hết rồi, buổi chiều có thể đi thẳng đến trường." Cung Ngũ để anh nhìn túi trên tay mình.
Bộ Sinh gật đầu: "Ừ." Anh mở cửa xe ra, cầm lấy túi của cô, "Lên đi."
Cung Ngũ lên xe đóng cửa lại, chau mày, vẻ mặt không vui.
Tài xế đã khởi động xe, Bộ Sinh nhìn cô, "Sao thế?"
"Trưởng thành thật phiền phức!"
"Sao lại phiền? Lúc nhỏ không có phiền muộn sao?"