Cung Ngũ tức giận, "Chú Út có bệnh hả? Cứ động tay động chân với cháu, chú thử ấn like lần nữa xem!"
Sau đó, dưới ánh mắt giận dữ của Cung Ngũ và ánh mắt ngạc nhiên của Cung Tứ, Cung Cửu Dương lại giơ tay ấn lên mặt Cung Ngũ một cái nữa: "Chú Út thích nhất là nghe cháu gái nói chuyện!"
"Trời ơi, tức chết tôi rồi!" Cung Ngũ nằm xuống.
Cung Tứ vội vàng kéo cô dậy, "Tiểu Ngũ, ngồi dậy, có người lớn em nằm vậy sao được!"
"Chú ấy đâu có giống người lớn!" Cung Ngũ đành ngồi dậy, trừng mắt nhìn Cung Cửu Dương: "Chú Út lại có chuyện gì vậy? Nếu chú đến nói với cháu những chuyện vớ vẩn thì không cần nữa. Chiều nay cháu có việc bận, không thể nói chuyện với chú được rồi."
"Có chuyện gì? Chú Út đi với cháu."
"Không cần! Chú Út phải buông tay để tiểu bối tự mình xông pha, như vậy mới có ý nghĩa. Năm đó chú ở ngoài đi học cũng chỉ có một mình, cháu rất ngưỡng mộ chú!"
Lần này đến lượt Cung Cửu Dương giật khóe mắt: "Cháu gái thật ngoan!"