Thực ra, Nhạc Bằng Trình chưa bao giờ là người chịu được khổ, từ bé đã cơm bưng nước rót tới tận miệng, luôn nghĩ rằng cả trái đất này đều quay quanh mình, hoàn toàn là một lão già bị nuông chiều từ bé cho tới lớn, bị nuông chiều đến mức ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân.
Hơn nữa, ông ta có một sự tự tin đến mức mù quáng, mù quáng một cách ngu xuẩn, tự cho rằng tuy ông ta đã từng này tuổi rồi nhưng vẫn có thể khiến Nhạc phu nhân chết mê chết mệt.
Trước khi Nhạc Bằng Trình đến đây, ông ta đã cố ý đi tu chỉnh lại nhan sắc, cạo sạch râu ria, cắt tóc còn nhuộm đen nữa, thay một bộ vest, vuốt ngược hết tóc ra đằng sau, bóng loáng.
Nhìn vào… trông cũng giống người một đàn ông thành đạt.
Ánh mắt ông ta nhìn Nhạc phu nhân đầy nóng bỏng, y như một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa, chẳng khác gì khi ông ta nhìn Đinh Phù thuở ban đầu, giống y như đúc.