"Tôi tới công ty trước, Giang Lai đã đặt khách sạn rồi, buổi tiệc đóng máy tối này của bên em là do cậu ta sắp xếp. Nếu chiều nay ở công ty không có chuyện gì tôi sẽ tới đón em."
"Tôi không đồng ý có được không?"
Nhạc Thính Phong hất cằm: "Tất nhiên là không rồi, tôi nói là được. Một nhân viên quèn như em ở trước mặt ông chủ có chỗ để nói sao?"
Mấy ngày nay, Nhạc Thính Phong vừa cường thế, ngang ngược, lại vừa tiến công an ủi vỗ về, anh luôn cố tình can dự vào cuộc sống của Yến Thanh Ti.
Sáng nào anh cũng tới, lúc tới trên tay còn mang theo bữa sáng mà Nhạc phu nhân đã chuẩn bị. Yến Thanh Ti có thể từ chối Nhạc Thính Phong, nhưng lại không thể từ chối sự ấm áp của Nhạc phu nhân.
Cô nghĩ chắc mình nhớ mẹ quá rồi, sự quan tâm mà Nhạc phu nhân dành cho cô khiến cô có cảm giác, cô vẫn còn là một đứa trẻ, mẹ cô vẫn còn sống trên thế gian này.