Hạ Lan Tú Sắc vì tự bảo vệ mình, đành đổ hết tội lỗi lên đầu Hạ Lan phu nhân.
Trong hoàn cảnh này còn băn khoăn gì đến ai, dù sao thì bà ấy cũng đã không còn cách nào để cứu vãn được nữa, vậy chỉ có thể khiến bà ấy giúp con gái mình gánh vác một vài sai lầm mà thôi.
Hạ Lan Tú Sắc nghĩ mẹ cô ta yêu thương cô ta như thế nên bà chắc chắc sẽ hiểu cho cô ta, cũng sẽ tán đồng cô ta làm như vậy.
Hạ Lan Phương Niên cười khổ: "Lại là mẹ không cho em nói, câu này anh đã nghe em nói không biết bao nhiêu lần rồi. Tú Tú, anh không còn cách nào để tin tưởng em nữa rồi, em nghỉ ngơi đi."
Hạ Lan Phương Niên rút tay mình ra khỏi tay của Hạ Lan Tú Sắc, quay người bước đi.
Hạ Lan Tú Sắc kêu gào: "Anh hai… anh hai…"
Đi ra ngoài, anh nhìn thấy Hạ Lan Minh Đức cô đơn đứng đó, Hạ Lan Phương Niên lại thở dài một tiếng: "Ba, những năm nay ba đã phải vất vả rồi."