Yến Thanh Ti thấy không xem được bèn hỏi: "Cô gái kia bỏ thuốc cho hắn không lên được đúng không?"
Nhạc Thính Phong gật đầu: "Tất nhiên rồi, nếu không sao con lợn kia có thể uống thuốc nhanh vậy chứ."
Yến Thanh Ti lại nhìn Nhạc Thính Phong, tên này, thật đúng là cái gì cũng tính toán ra được.
Trước đây, cô chỉ cảm thấy anh bá đạo, ngang ngược, nhưng không ngờ lòng dạ anh lúc nào cũng đen tối như vậy, thường ngày trước mặt cô thì lúc nào cũng vờ như dễ bắt nạt lắm ấy.
Yến Thanh Ti chống cằm hỏi: "Lỡ sau này em đắc tội với anh, có phải anh cũng sẽ xử lí em không?"
"Tất nhiên rồi, nếu không em nghĩ sao giờ em lại ở trong lòng anh chứ?"
"Anh..."
"Em không giống hắn, ai bảo anh để ý tới em chứ. Nếu em đắc tội với anh, anh sẽ khiến em trở thành của anh, để em bên anh cả đời."
Yến Thanh Ti cười càng tươi hơn: "Có phải anh cố tình học nói mấy lời ân ái đó không?"